Đi du học ở nước ngoài, đồng nghĩa với việc bạn sẽ phải xa gia đình, xa người thân bạn bè. Những lúc khó khăn gian khổ nhất cũng phải tự mình vượt qua tất cả. Cùng nghe tâm sự của một bạn du học sinh từng đi du học Nhật Bản kể về quảng thời gian sống tự lập bên Nhật ra sao nhé:
Du học Nhật Bản, cuộc sống tự lập đầy thử thách với các du học sinh
Khi còn ở nhà, có đi đâu xa một chút là đã thấy lo, đi du học khoảng cách nó còn xa gấp trăm gấp vạn lần như vậy.
Ở nhà, bảo đi 1 mình từ quê lên thành phố còn thấy sợ, đi du hoc Nhat Ban hàng ngày có thể sẽ phải đi lại liên tục và xa hơn gấp vài lần việc đi từ nhà lên thành phố khi còn ở Việt Nam
Ở nhà, khi đi đâu đó vô tình để lạc đường còn rút điện thoại ra gọi người thân, bạn bè trợ giúp. Còn đi du học có những hôm hai giờ sáng ( hết giờ làm) vẫn còn phải lang thang ở một trạm tàu điện nào đó tìm đường về, nhìn bản đồ, hỏi đường bằng tiếng Nhật, tiếng bản xứ của họ, rồi ngôn ngữ bằng tay chân hồi lâu thì cũng về đến nhà nguyên vẹn. Từ đó mới nhận ra rằng nếu không có sự trợ giúp thì ta sẽ làm được việc gì.
Khi còn ở nhà, hơi sốt nhẹ, đau răng nhức đầu là nũng nịu bố, mẹ để được chiều chuộng… Khi đi du học cho dù có ốm đau đến mấy đi nữa thì cũng phải tự lo, tự mình mua thuốc và đi khám bệnh nếu cần. Có nhiều lần đi bệnh viện, ngôn ngữ chưa được tốt thì gặp rất nhiều khó khăn trong việc khám và chữa bệnh.
Cuộc sống xa nhà, ốm đau nhưng làm sao dám kể với gia đình. Có những tối online chát chít vời người nhà ở Việt Nam, nhìn mẹ mắt cay xè mà miệng vẫn cười toe toét huyên thuyên đủ thứ “con đang khỏe như trâu nè, ăn uống đều đặn, công việc và học tập thì nhẹ nhàng lắm, mẹ khỏi lo lắng nha"
Ở nhà, những khi có tiết kiểm tra chỉ việc ở nhà ôn còn cảm thấy chán, lười. Sang đây rồi thì không vậy được, mình mà học kém thì có khi phải về nước lúc nào không biết. Thời gian ôn luyện cũng chẳng được như ở Việt Nam, bởi còn phải đi học song song với đi làm thêm kiếm tiền nữa chứ.
Đi du học, mọi việc từ lớn đến bé đều phải tự mình làm chứ chẳng mong có ai giúp
Khi ở nhà, có một chiếc xe đẹp để đi thì vô cùng hãnh diện với bạn bè xung quanh. Khi đi du học rồi thì tự nhủ: "Đấy là những gì của bố, mẹ chứ không phải của ta".
Ở nhà là có những lúc sung sướng vì chỗ làm đẹp, váy áo đẹp, nhưng trong lòng ta là thứ cảm giác trống rỗng, trong đầu là sự phụ thuộc tự ti đến yếu đuối, và trong trái tim ta nhức nhối “Ta đang sống không lý tưởng cũng chả có đam mê…”. Còn du học, là tự thuê được cái phòng bằng phòng riêng ở nhà mà mặt rạng ngời như vừa xây được dinh thự, mua được cái tủ lạnh mà tự hào hơn cái xe mô tô mẹ mua cho, sống trơ trọi giữa thủ đô nước bạn và bất ngờ thấy ta tự tin hơn từng ngày…
Ở nhà thấy bạn thân xa mình một chút là giận, du học biết rằng cần phải quen với sự chia tay. Cuộc đời là một chuyến tàu, bến đỗ này ta gặp tình yêu, bến đỗ khác gặp u buồn, nhưng với những người không cùng điểm đến với ta thì chia tay là điều tất yếu. Có những người bạn ta chỉ gặp một lần duy nhất trong cuộc đời, nhưng nhờ có họ mà ta hiểu thế giới hơn. Kỷ niệm đẹp và những gì ta học được sẽ là hành trang của ta trên con đường phía trước.
Ở nhà là có những lúc tự ti nghĩ mình chẳng bằng ai, du học lại là ý nghĩ: ai cũng như ai, mọi châu lục, màu da, quốc tịch… tất cả chỉ khác nhau ở sự cố gắng.
Ở nhà đôi khi lập ra những mục tiêu viển vong chẳng có chút thực tế. Nhưng từ khi đi học mà cần phải có định hướng rõ ràng chín chắn hơn chứ.
Ở nhà là tìm kiếm cảm xúc để viết, du học là có những cảm xúc nhưng phải lờ nó đi, không dám viết ra vì sợ mình lại yếu lòng.
Và du học là biết bên ngoài khác với những gì 23 năm mình đã nhìn thấy, tầm mắt được mở rộng hơn để biết rằng mình có nhiều con đường, nhiều lựa chọn trong cuộc sống, để biết rằng thế giới rộng lớn và đôi chân là để bước đi…
Tóm lại, đối với tôi việc đi du học Nhật Bản vừa học vừa làm là một điều vô cùng đúng đắn, tôi chẳng bao giờ cảm thấy hối hận khi đã lựa chọn nó. Còn bạn, bạn muốn thành công khi đi du học thì cái yếu tố nghị lực, quyết tâm luôn luôn cần thiết, hãy rèn luyện nó ngay từ bây giờ bạn nhé!